Em có biết không lòng anh hiu quạnh.
Khi đông về gió bấc lạnh mưa rơi.
Một mình anh cô đơn giữa dòng đời.
Khi vắng em lạnh gấp đôi đó nhé.
Gió bấc lùa nhớ em sao nhớ quá.
Em đi rồi nghe trong dạ rưng rưng.
Thánh thót giọt châu rơi mãi không ngừng.
Lại thêm Đông nữa cô liêu đợi chờ.
Nhớ cái thủa ta mộng mơ tay nắm
Đầu ghé đầu, mặc thăm thẳm chiều trôi
Thương cho thân em phai nhạt má hồng.
Người nơi đâu sao mãi không trở lại.
Em ra đi đã mấy mùa hoa cải.
Sao chưa về anh tê tái nhớ mong.
Như con đò cắm sào đợi ven sông.
Để giờ đây cải ra ngồng quá lứa.
Về nhé em ta thắp lên ngọn lửa.
Sưởi ấp tình mình ở giữa giá băng.
Mình bên nhau vui áo cưới hoa đăng.
Mừng duyên mới ta sống trong hạnh phúc.
ST
VẬN ĐỘNG PHÁT TRIỂN TƯNG BỪNG TIẾN LÊN
Nhận xét
Đăng nhận xét